Nguyễn Hồng Quân Hp
cuộc sống tự mình tạo nên
cố gọi con đò nhưng con đò dường như chẳng nghe
cố gọi con đò nhưng con đò dường như chẳng nghe
thức trọn đêm nay để nhớ thương em
và anh sẽ luôn quan tâm ko để em phải nắng lo
4 tháng 10, 2024
em lên với măng đen nơi lắm mưa nhiều gió mang theo nắng đồng bằng Nghệ Tĩnh ở trong tim
phú Bình mảnh đất tôi yêu
tình đôi ta nay đã lỡ ngăn cách đôi nơi gặp không giám chào
ngày em ra đi những gồng nước mắt đã thấm ướt bờ mi
em ah em ở nơi nào có còn mùa xuân ko em
xa một ngày nhớ lắm vk ơi
hy vọng em lúc nào cũng bình yên vui vẻ
chỉ hai đứa mình thôi nhé đừng cho trăng lép sau hè
ko biết từ bao giờ mình thương nhau nhiều quá
nghe trên đài cơn bão đang sang vài ngày thôi nó đến xóm làng
bà con ơi người dân ơi miền bắc vừa rồi hứng chịu một cơn bão
đau sót vô vàn vj ck lìa nhau tội chữ phu thê gay tại đứa con khờ
màn đêm buông thật mau giờ em đang ở đâu người ơi anh nhớ em thật nhiều
Giờ ngồi bên nhau sao chẳng nói câu gì nước mắt tuôn trào làm đau nhói tim nhau
Đêm đã khuya rồi anh chẳng ngủ em ơi thao thức một mình nằm mà nghe thương em
chắc có lẽ vì hai ta khoảng cách quá xa lên lúc em buồn anh ko ở bên sẻ chia
vun đắp yêu thương giờ tan vỡ rồi tình em gian dối yêu anh làm chi
ta xa rồi em nhé đường em em vui đừng về quên gác trọ để mặc tôi với đời
một chiều mây bay cũng giống như mọi ngày anh bước chân qua con phố ấy
và rồi em đã khóc như chưa từng khóc bao giờ lệ buồn hoen đôi mi khi tiễn đưa một người đi
Duyên tận ta trái ngang đành buông lời xa
trách ai bây giờ rằng biết đục rồi trong đời ko như mơ con thuyền hai bến đợi
tôi sẽ về khi mùa xuân đơm hoa trước ngõ để em gái nhỏ mắt thơ ngây
chuyện hoa sim bên lưng đồi ngày khi thơ anh hay đùa