Những Người Khốn Khổ: Hành Trình Cứu Rỗi.
Автор: MelodyTV
Загружено: 2025-10-29
Просмотров: 40
Hành động phi thường đó đã làm một điều mà mười chín năm tù đày không làm được: nó bẻ gãy Valjean. Ông sụp đổ. Vị Giám mục đã mua lại linh hồn ông từ tay quỷ dữ, và đổi lại, Valjean thề sẽ dùng phần đời còn lại để trở thành một người lương thiện.
Nhiều năm trôi qua. Valjean xé bỏ quá khứ, trở thành Ngài Madeleine, một nhà công nghiệp giàu có, một thị trưởng được kính trọng, và là ân nhân của cả một thị trấn. Nhưng quá khứ có một cái bóng rất dài. Cái bóng đó mang tên Javert.
Javert là hiện thân của luật pháp. Đối với hắn, thế giới chỉ có trắng và đen. Không có sự tha thứ, chỉ có sự trừng phạt. Hắn tin rằng "một lần là kẻ cắp, mãi mãi là kẻ cắp".
Javert nghi ngờ Ngài Thị trưởng Madeleine, tin rằng không ai có thể thay đổi bản chất của mình. Hắn bắt đầu một cuộc săn lùng không mệt mỏi, một cuộc đối đầu giữa luật pháp sắt đá và lòng trắc ẩn đã được cứu rỗi.
Cùng lúc đó, Fantine, một công nhân trong nhà máy của Valjean, rơi vào bi kịch. Bị sa thải oan uổng, cô phải bán đi mái tóc, hàm răng, và cuối cùng là thân xác mình để gửi tiền cho vợ chồng Thénardier độc ác, những kẻ đang nuôi (hay đúng hơn là đày ải) đứa con gái bé bỏng của cô, Cosette.
Khi Valjean nhận ra sự thất bại của mình, đã quá muộn. Ông tìm thấy Fantine đang hấp hối trong bệnh viện. Trước khi chết, ông thề sẽ cứu lấy Cosette.
Nhưng chính lúc này, Javert đã dồn ông vào góc tường. Một người đàn ông vô tội tên Champmathieu bị bắt và bị nhầm là Jean Valjean.
Valjean đứng trước một lựa chọn xé nát tâm can: giữ im lặng, để người vô tội kia chịu án chung thân, và tiếp tục cuộc đời lương thiện của mình, hay ra đầu thú, cứu người đàn ông đó, nhưng phá vỡ lời thề với Fantine?
Ông chọn con đường của lương tâm. Ông công khai danh tính tại tòa án, cứu Champmathieu, rồi lập tức trốn thoát khỏi tay Javert để thực hiện lời hứa cuối cùng.
Ông tìm đến nhà trọ của Thénardier, nơi ông thấy Cosette bé nhỏ, gầy gò, rách rưới, bị đối xử như một nô lệ. Ông "mua" lại cô bé, đưa cô đến Paris, và hai người, một già một trẻ, bắt đầu cuộc sống trốn chạy.
Họ tìm thấy nơi ẩn náu trong một tu viện hẻo lánh, sống trong bình yên suốt nhiều năm. Cosette lớn lên trở thành một thiếu nữ xinh đẹp. Nhưng số phận không để họ yên.
Một ngày nọ, trong Vườn Luxembourg, Cosette chạm mặt Marius Pontmercy, một chàng sinh viên quý tộc trẻ tuổi, mang trong mình lý tưởng cách mạng. Họ yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên.
Paris lúc này đang sôi sục. Những người bạn của Marius—nhóm sinh viên cấp tiến "Những người bạn của ABC"—lên kế hoạch cho một cuộc nổi dậy, mơ về một nước Pháp tự do và công bằng.
Và rồi, tất cả các số phận va chạm tại một điểm: chiến lũy Tháng Sáu năm 1832.
Marius chiến đấu vì lý tưởng. Éponine, con gái của Thénardier, người yêu đơn phương Marius trong tuyệt vọng, đã dẫn anh đến chiến lũy và chết trong vòng tay anh, cô lấy thân mình che một viên đạn cho anh.
Valjean, khi biết tình yêu của Cosette đang gặp nguy hiểm, cũng đến chiến lũy, không phải để chiến đấu, mà để bảo vệ Marius.
Tại đây, Valjean gặp lại Javert. Gã thanh tra đã trà trộn vào hàng ngũ sinh viên làm gián điệp và bị bắt. Valjean được giao nhiệm vụ xử tử Javert.
Ông dẫn Javert vào một con hẻm. Javert nhắm mắt chờ chết. Nhưng thay vì một viên đạn, ông nhận được một con dao cắt đứt dây trói. Valjean nói: "Ngươi tự do."
Hành động tha thứ không tưởng này đã làm sụp đổ hoàn toàn thế giới quan của Javert.
Chiến lũy thất thủ. Marius bị thương nặng. Valjean vác người thanh niên bất tỉnh trên vai, chạy trốn qua con đường duy nhất: hệ thống cống ngầm hôi thối, tối tăm của Paris.
Khi ông gần như kiệt sức, ông leo lên mặt đất, và người đang chờ ông chính là Javert. Valjean không chống cự. Ông chỉ xin một ân huệ cuối cùng: đưa Marius về nhà an toàn. Javert đồng ý. Sau khi đưa Marius về nhà, Javert nói Valjean đi đi.
Gã thanh tra không thể bắt người đã cứu mạng mình, nhưng cũng không thể phản bội luật pháp. Không thể tìm thấy lối thoát cho mâu thuẫn nội tâm, Javert đi đến sông Seine và gieo mình tự vẫn.
Marius và Cosette bình phục và kết hôn. Valjean, trong một hành động trung thực cuối cùng, thú nhận quá khứ tù tội của mình với Marius. Marius, kinh hoàng và hiểu lầm, đã dần dần đẩy Valjean ra khỏi cuộc sống của họ. Valjean, mất đi Cosette—ánh sáng duy nhất của đời mình—từ từ lụi tàn trong cô độc.
Cho đến một ngày, Thénardier, trong nỗ lực tống tiền Marius, đã vô tình tiết lộ sự thật: chính Valjean là người đã cứu Marius ở chiến lũy, và Valjean chính là người đã tha mạng cho Javert. Nhận ra sự thật, Marius và Cosette hối hả chạy đến căn phòng tồi tàn của Valjean.
Họ đến vừa kịp lúc. Jean Valjean, người đã sống một cuộc đời chỉ để yêu thương và tha thứ, đã được đoàn tụ với những đứa con của mình. Ông trao cho họ cặp chân nến bạc của Giám mục Myriel—biểu tượng của sự cứu rỗi.
Ông ra đi trong thanh thản. Một linh hồn đã từng sa ngã, nay đã bay lên thiên đường.
Доступные форматы для скачивания:
Скачать видео mp4
-
Информация по загрузке: