EM ĐỪNG YÊU ANH - THƠ: KHANG SAO SÁNG - NHẠC: TRẦN NHƯ NỘI
Автор: Trần Như Nội - Music & Audio
Загружено: 2025-10-27
Просмотров: 133
Có những mối tình sinh ra chỉ để… dừng lại ở lưng chừng thương nhớ. Người ta gặp nhau giữa cuộc đời như con sóng chạm bờ, rồi một ngày sóng lại phải đi. Không phải vì bờ không đẹp. Chỉ vì bờ chưa từng là nơi sóng thuộc về.
Khang Sao Sáng viết:
“Thôi em đừng yêu anh
Anh chỉ là bến đỗ
Thuyền em con sóng vỗ
Mãi còn đi cuối ghềnh”
Cả một kiếp đàn ông gói gọn trong bốn câu nhẹ như gió mà đau như một cơn giông. Người đàn ông ấy không kêu ca, không cố giữ, chỉ thở một tiếng khẽ đủ để ai nghe cũng nhói. Bến đỗ vốn bình yên, nhưng bình yên đôi khi lại là xiềng xích trói buộc đôi chân khát vọng của con người.
Anh tự nhận mình “là bờ cát”, “lòng anh như đá núi”, lạnh và nặng, để tự nhắc: tình yêu này có đẹp mấy cũng sẽ đổ vỡ. Bởi đã biết mình không thể mang em đi cùng trời cuối đất nên mới đau lòng mà khuyên:
“Em xinh đẹp như hoa
Tóc mây bay trong gió
Bờ môi thơm khát cháy
Xin em đừng yêu anh.”
Đấy không phải là lời từ chối. Đấy là một cách yêu đầy tự trọng và tử tế của đàn ông: yêu đến mức không dám làm tổn thương người mình thương.
Trong cái run rẩy của nỗi cô đơn, vẫn hiện lên dáng đứng kiêu hãnh. Trong sự khước từ, vẫn cháy một khao khát được yêu. Một người đàn ông biết mình không đủ để giữ em ở lại, nhưng lại đủ bản lĩnh để buông tay, để em được bay cao, bay xa.
Tình yêu ấy sẽ trôi về đâu? Có thể chỉ còn là vệt nước mặn trên bờ môi. Nhưng chắc chắn, sẽ còn mãi như một dấu chạm nhói lòng trong thơ Việt hôm nay.
Tình yêu không phải lúc nào cũng là nắm giữ. Đôi khi, tình yêu đẹp nhất lại là… dám nói: “Xin em đừng yêu anh.”
Доступные форматы для скачивания:
Скачать видео mp4
-
Информация по загрузке: