Nhật Ký Vượt Biên Tg: Lê Minh , giọng đọc: Nguyễn Ngọc Ngạn
Автор: Dấu Xưa
Загружено: 2025-07-05
Просмотров: 502
Gia đình tôi đông anh em và nghèo lắm ! Muốn gom đủ 3 lượng vàng để lo cho một người vượt biển không phải là dễ . May sao nhờ nhà ở mé sông , nên có người tổ chức vượt biên họ cho tôi đi không với điều kiện ba mẹ tôi phải chứa chấp 8 người mà họ dắt mối từ Sài Gòn về chờ ngày ra tàu . Công việc nầy cũng rất nguy hiểm , lỡ mà Công An biết được là đi tù cải tạo .
Nhà Nội tôi kế bên nhà tôi nên Ba Má tôi gởi bên Nội 6 người còn nhà tôi chỉ chứa 2 người . Người tổ chức sắp xếp là đến ngày đi họ sẽ có thuyền nhỏ đậu dưới bến sông nhà Nội tôi để đưa người ra tàu lớn đã đậu sẵn ngoài khơi .
Vào một đêm 30 tối đen như đêm cả miền Nam lọt vào tay Cộng Sản , một chiếc thuyền đánh cá nhỏ trên thuyền phủ đầy lưới tấp vào bờ sau hè nhà Nội tôi , họ nói phải chuyển người thật nhanh , cá lớn – có nghĩa là tàu lớn – đang đợi .
Tiếng xì xào to nhỏ làm Nội tôi tuy đã già , 2 mắt đã mờ cũng giật mình thức giấc , ông hỏi :
– Thằng Minh đâu rồi ?
– Dạ con nè Nội !
Trong bóng đêm , ông mò mẫm lấy tay rờ đầu tôi rồi nói nhỏ :
– Con ra đi lần nầy là chắc ông cháu mình sẽ không còn có dịp gặp nhau nữa đâu ! Nơi đất khách quê người con ráng lo học hành và tự lo cho bản thân mình .
Ông nhét vào tay tôi 2 miếng gì hơi mỏng và cứng , rồi như không nén nổi sự xúc động , ông bỏ đi vào trong phòng . Sau đó tôi mới biết là ông đã gói ghém cho tôi 2 chỉ vàng , là gia tài dành dưỡng già của ông để tôi phòng thân .
Khi tôi ngồi viết bài nầy nhớ đến Nội đã ra đi vĩnh viễn mà không có dịp nhìn mặt ông lần cuối cùng , là nước mắt tôi tuôn tràn …
Ngày Đầu Tiên : qua trạm biên phòng
Sau khi 9 người chúng tôi đều xuống khoang thuyền , người đưa khách lấy lưới phủ lên trên người chúng tôi để nguỵ trang như là một ngư phủ sửa soạn ra khơi đánh cá .
Nằm dưới đống lưới cá còn ướt đẫm mùi tanh của cá , mùi nước biển , hơi thở khó khăn làm tôi muốn ói nhiều lần .
Gần tới trạm Công An biên phòng , người đưa khách nói :
– Các anh chị ráng giữ bình tĩnh , đừng nhúc nhích và nói gì hết ! Qua khỏi trạm nầy là kể như đã đi được nửa đường .
Chiếc thuyền bớt máy , chậm lại rồi ngừng hẳn . Tôi nghe có người nói :
– Giờ nầy còn đi đâu đó ?
– Đi làm mẻ lưới sáng chớ anh ! Nước triều đang lớn hy vọng sẽ trúng mánh .
– Có chở gì khác không ?
– Trời ! Anh biết tôi ngày nào cũng ra khơi đánh cá mà , đâu có chở gì ! Anh muốn xuống coi không ? Thôi lấy vài tờ uống cà phê nghe ! Bữa nay trúng lưới , mai về bọn mình nhậu cho đã .
– Thôi , đi di !
Tiếng máy nổ và thuyền lại rời bến . Người đưa khách cất tiếng :
– Chúc mừng các anh chị đã qua khỏi cửa biên phòng . Bây giờ có thể bỏ lưới qua một bên cho dễ thở .
Tôi tung lưới ra , ngước mặt nhìn về những dãy dừa xanh , những cây mắm mọc sát bờ biển và xa xa những mái nhà nhỏ của xóm ngư phủ … Đó là hình ảnh quen thuộc của quê nhà tôi cố ghi nhớ để nhớ mãi mảnh đất quê hương lần cuối cùng trước khi đi không hẹn ngày trở về .
Ngày Thứ 02 : đem trứng cho ác
Chiếc thuyền nhỏ ra khơi trong cơn mưa phùn đầu tháng Mười . Quần áo ướt át , thêm gió biển rồi từng đợt sóng biển đánh vào khoang thuyền làm tôi lạnh run người . Thuyền chạy gần một tiếng thì tôi nhìn thấy xa xa có một chiếc tàu khá lớn đang đậu gần một hòn đảo nhỏ , hình như là Hòn Tre thì phải .
Người đưa khách cho thuyền cặp vào chiếc tàu nầy rồi ra lệnh :
– Các anh chị leo lên tàu nầy . Lẹ lên !
Доступные форматы для скачивания:
Скачать видео mp4
-
Информация по загрузке: